Một vài suy nghĩ về khái niệm hàng giả trong bối cảnh cuộc chiến chống hàng giả và bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ tại Việt Nam

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Khái niệm hàng giả lần đầu xuất hiện trong Pháp lệnh năm 1982, nhưng chưa rõ ràng  

Nghị định 140/HĐBT năm 1991 đưa ra định nghĩa và liệt kê 6 loại hàng giả  

Nghị định 08/2013/NĐ-CP và 185/2013/NĐ-CP phân loại hàng giả thành 4 nhóm: nội dung, hình thức, sở hữu trí tuệ, tem nhãn bao bì  

Hàng giả về nội dung gây thiệt hại trực tiếp cho người tiêu dùng  

Hàng giả về hình thức chủ yếu gây thiệt hại cho doanh nghiệp có hàng thật  

Phân biệt hàng giả với hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản trong BLHS  

Khái niệm hàng giả của Việt Nam rộng hơn so với quốc tế (Pháp, Nga)  

Hàng giả mạo về sở hữu trí tuệ chỉ bao gồm nhãn hiệu, chỉ dẫn địa lý, quyền tác giả  

Hàng giả gây hại cho sức khỏe có đặc điểm: phổ biến, nghiêm trọng, ảnh hưởng trực tiếp  

Pháp luật xử lý nghiêm khắc hơn với hàng giả gây hại: hình sự, hành chính, tiêu hủy bắt buộc  

Vai trò của cơ quan nhà nước được đặt lên hàng đầu, không cần yêu cầu từ người bị hại  

Cần hoàn thiện khái niệm hàng giả để tránh chồng chéo, bỏ sót, xử lý không thống nhất