Hoàn thiện khung pháp lý về bảo hộ nhãn hiệu nổi tiếng ở Việt Nam – Một số giải pháp

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Luật SHTT 2005 quy định nhãn hiệu nổi tiếng tại Điều 4.20 là “được biết đến rộng rãi trên toàn lãnh thổ Việt Nam”, gây mâu thuẫn với khuyến nghị WIPO và TRIPs  

Điều 75 Luật SHTT liệt kê 8 tiêu chí đánh giá, nhưng thực chất là phân tách từ 6 yếu tố của WIPO, gây khó khăn khi áp dụng  

Một số tiêu chí như “uy tín” không thể chứng minh trực tiếp, cần đánh giá tổng hợp từ các yếu tố khác  

Quy định tại Điều 74.2i chỉ bảo hộ nhãn hiệu nổi tiếng đã đăng ký, bỏ sót nhãn hiệu nổi tiếng không đăng ký  

Thiếu nguyên tắc xác định thời điểm nhãn hiệu được coi là nổi tiếng, dễ dẫn đến bảo hộ sai lệch  

Điều 129.1d quy định hành vi xâm phạm quyền đối với nhãn hiệu nổi tiếng nhưng chưa rõ phạm vi áp dụng  

Đề xuất sửa đổi Điều 4.20: nhãn hiệu nổi tiếng là nhãn hiệu có danh tiếng được biết đến rộng rãi bởi bộ phận công chúng có liên quan  

Kiến nghị loại bỏ Điều 74.2i, thay bằng điều khoản mới (75a) quy định nguyên tắc bảo hộ nhãn hiệu nổi tiếng, bao gồm cả trường hợp không đăng ký  

Đề xuất điều khoản 75b quy định rõ các yếu tố cần xem xét khi công nhận nhãn hiệu nổi tiếng, phù hợp với WIPO  

Đề xuất ban hành thông tư hướng dẫn thủ tục công nhận nhãn hiệu nổi tiếng, quy định rõ thẩm quyền của Cục SHTT, Thanh tra Bộ KH&CN và tòa án  

Thông tư cần hướng dẫn chi tiết về bằng chứng, khái niệm công chúng liên quan, quy trình xử lý yêu cầu công nhận  

Khuyến nghị Việt Nam nên tham khảo kinh nghiệm quốc tế nhưng điều chỉnh phù hợp với thực tiễn pháp lý và kinh tế trong nước