Đề xuất điều khoản mở trong luật bản quyền Trung Quốc – Phân tích mô hình hai bước và so sánh với EU và Mỹ

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Luật bản quyền Trung Quốc hiện hành tuân theo mô hình dân luật châu Âu, với danh mục ngoại lệ đóng và quy định rõ ràng  

Sửa đổi lần thứ ba đề xuất điều khoản mở (open clause) cho phép sử dụng hợp lý trong các trường hợp chưa được liệt kê, miễn là không ảnh hưởng khai thác bình thường và không gây thiệt hại bất hợp lý cho quyền lợi tác giả  

Mô hình này được gọi là “hai bước” vì bỏ qua bước đầu tiên của “ba bước” trong TRIPS và Berne – tức là không yêu cầu trường hợp sử dụng phải là “trường hợp đặc biệt”  

Tác giả phân tích các án lệ tại Trung Quốc như vụ ETS v. New Oriental, Alexander v. Longman Schools, Fan Yunwu v. CNKI, và Google Book Project để minh họa cách tòa án áp dụng linh hoạt học thuyết fair use  

Tòa án Trung Quốc thường viện dẫn bốn yếu tố của fair use Mỹ để diễn giải ba bước, dù không có quy định rõ trong luật  

Bài viết chỉ ra sự thiếu nhất quán giữa các cấp tòa, và rủi ro khi quyền xét xử mở rộng vượt quá quyền lập pháp  

Tác giả đề xuất sửa đổi Điều 43 của dự thảo luật để đảm bảo tính cụ thể, có thể dự đoán, và tuân thủ nguyên tắc tương xứng (proportionality)  

So sánh với WTO Panel Report vụ 110(5) của Mỹ, cho thấy mô hình hai bước có thể vi phạm tiêu chuẩn quốc tế nếu không đảm bảo “trường hợp đặc biệt”  

Tuy nhiên, Tuyên bố Munich của Max Planck Institute và Queen Mary University đề xuất cách diễn giải linh hoạt hơn, cho phép điều khoản mở nếu có giới hạn hợp lý và cân bằng lợi ích  

Tác giả kết luận rằng điều khoản mở là khả thi tại Trung Quốc nếu có cải cách tư pháp, cơ chế án lệ hướng dẫn, và tích hợp hệ thống xét xử IP