Cái bóng của sáng chế đồng sở hữu: chia sẻ quyền sở hữu trí tuệ trong liên minh R&D của doanh nghiệp nhỏ

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Sáng chế đồng sở hữu là hình thức chia sẻ quyền sở hữu trí tuệ giữa hai bên hợp tác R&D, nhưng không phải lựa chọn phổ biến  

Lý thuyết trò chơi được sử dụng để phân tích “bóng của tương lai” – kỳ vọng hợp tác lâu dài ảnh hưởng đến hành vi hiện tại  

Hiệu suất mơ hồ (performance ambiguity) khiến các bên khó đánh giá đóng góp, làm giảm khả năng chia sẻ quyền sở hữu  

Tác giả kiểm định 5 giả thuyết: H1–H4 về từng yếu tố riêng lẻ, H5 về cấu hình tổng hợp  

Khảo sát 74 liên minh R&D của 55 doanh nghiệp nhỏ trong ngành dược sinh học tại Mỹ  

Biến phụ thuộc: khả năng chia sẻ quyền sở hữu trí tuệ qua sáng chế đồng sở hữu (thang đo Likert 5 mức)  

Các biến độc lập: kỳ vọng duy trì quan hệ, tần suất tương tác, minh bạch hành vi, hiệu suất mơ hồ  

Các biến kiểm soát: cam kết đơn phương, kinh nghiệm đồng sáng chế, mức độ bảo vệ sáng chế, loại đối tác, kinh nghiệm hợp tác, ủy ban sáng chế  

Phân tích hồi quy probit cho thấy kỳ vọng duy trì quan hệ và minh bạch hành vi có ảnh hưởng tích cực đến khả năng đồng sáng chế  

Tần suất tương tác và hiệu suất mơ hồ không có ý nghĩa thống kê khi xét riêng lẻ, nhưng có vai trò trong cấu hình tổng hợp  

Phân tích fsQCA cho thấy hai cấu hình chính dẫn đến khả năng đồng sáng chế cao:  

  (1) kỳ vọng duy trì quan hệ + tần suất tương tác + minh bạch hành vi + hiệu suất mơ hồ thấp  

  (2) kỳ vọng duy trì quan hệ + tần suất tương tác + minh bạch hành vi + có ủy ban sáng chế  

Cam kết đơn phương thấp là điều kiện phổ biến trong các cấu hình dẫn đến đồng sáng chế  

Kết luận: sáng chế đồng sở hữu là công cụ chiến lược giúp duy trì hợp tác dài hạn, đặc biệt khi có cấu trúc quản trị rõ ràng như ủy ban sáng chế