Về sự cùng tồn tại giữa nhà sáng tạo và người bắt chước: Mô hình Lotka–Volterra trong thị trường khuếch tán tri thức

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Bối cảnh:

  - Bảo hộ sở hữu trí tuệ (IPR) tạo ra động lực đổi mới nhưng cũng gây độc quyền

  - Bắt chước được xem là thước đo ngược của mức độ bảo hộ IPR

  - Một số nghiên cứu cho thấy mối quan hệ hình chữ U ngược giữa mức độ cạnh tranh và đổi mới

 

Mô hình lý thuyết:

  - Dựa trên mô hình đầu tư không thể đảo ngược của Dixit & Pindyck

  - Doanh nghiệp quyết định trở thành nhà sáng tạo hoặc người bắt chước tùy theo ngưỡng lợi nhuận kỳ vọng

  - Ngưỡng này phụ thuộc vào số lượng doanh nghiệp đang hoạt động và chi phí đầu tư ban đầu

  - Tác giả xây dựng hệ động lực mô tả tốc độ kích hoạt của hai nhóm

 

Hệ phương trình Lotka–Volterra:

  - Hai kịch bản:

    1. Săn mồi–con mồi: người bắt chước sống dựa vào người sáng tạo

    2. Cạnh tranh: cả hai nhóm cản trở nhau

  - Mô hình cho thấy ba loại điểm cân bằng:

    - Tuyệt chủng (không nhóm nào tồn tại)

    - Một nhóm tồn tại duy nhất

    - Cùng tồn tại ổn định

 

Phân tích động lực:

  - Các tham số như tỷ lệ sinh, tỷ lệ chết, và mức độ tương tác quyết định loại cân bằng

  - Trong kịch bản cạnh tranh, kết quả phụ thuộc vào điều kiện ban đầu (basin of attraction)

  - Mô hình có thể chuyển từ trạng thái cùng tồn tại sang tuyệt chủng nếu chính sách thay đổi tham số

 

Ý nghĩa chính sách:

  - Một mức độ bắt chước nhất định có thể thúc đẩy khuếch tán tri thức

  - Bảo hộ IPR quá mạnh có thể làm giảm đổi mới nếu loại bỏ hoàn toàn người bắt chước

  - Cần chính sách cân bằng giữa bảo hộ và chia sẻ tri thức

  - Mô hình có thể áp dụng cho các thị trường như dược phẩm, công nghệ, thời trang