Tác động của thiết bị đeo và thanh toán theo hiệu suất tới kết quả sức khỏe

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Bối cảnh:

  + PGHD ngày càng quan trọng nhờ thiết bị đeo, smartphone, thiết bị y tế tại nhà.

  + Thiết bị đeo giúp thu thập dữ liệu liên tục, hỗ trợ điều trị từ xa, đặc biệt cho bệnh nhân vùng xa.

  + Mô hình thanh toán FFS truyền thống khuyến khích dịch vụ nhiều hơn; ACO và thanh toán dựa trên giá trị khuyến khích giữ bệnh nhân khỏe mạnh.

  • Mục tiêu nghiên cứu:
  •   + Xác định mức công nghệ thiết bị đeo tối ưu và tần suất điều trị tối ưu cho bệnh mạn tính và cấp tính.
  •   + Đánh giá điều kiện nào thiết bị đeo có lợi nhất cho bệnh nhân.
  • - Khung mô hình:
  •   + Mô hình độ tin cậy: sức khỏe suy giảm theo thời gian, sự kiện bệnh (ailment) xảy ra với tốc độ tăng dần.
  •   + Điều trị phục hồi (RT) xử lý triệu chứng, không cải thiện mức suy giảm nền; điều trị toàn phần (FT) cải thiện một phần.
  •   + Thiết bị đeo giảm tốc độ suy giảm (tham số a), cho phép một phần RT hoặc ST thực hiện từ xa (tỷ lệ r), chi phí công nghệ Cq(q) tăng theo mức q.
  •   + Thanh toán: P1 cố định + P2 theo thời gian bệnh nhân khỏe mạnh.
  • - Trường hợp bệnh mạn tính:
  •   + Không thiết bị đeo: tối ưu N (số FT) và T (chu kỳ FT) khác nhau giữa nhà cung cấp và bệnh nhân; thanh toán theo hiệu suất (P2) giúp đồng bộ mục tiêu.
  •   + Có thiết bị đeo: thêm quyết định q (mức công nghệ), ảnh hưởng tới Mq(T), chi phí, và wellness ratio.
  • - Trường hợp bệnh cấp tính:
  •   + Mỗi đợt bệnh cần FT; nếu không bệnh trong T thì FT phòng ngừa (PT).
  •   + Mô hình chu kỳ phòng ngừa (PC) và chu kỳ bệnh (SC), xác suất dựa trên phân phối thời gian tới bệnh.
  •   + Thiết bị đeo giảm xác suất bệnh, hỗ trợ một phần ST từ xa.
  • - Kết quả mô phỏng:
  •   + Thiết bị đeo cải thiện wellness ratio đáng kể (ví dụ mạn tính: từ 82% lên 87,2%; cấp tính: từ 75,2% lên 83,1%).
  •   + Mức q* tối ưu phụ thuộc hiệu quả giảm bệnh (a), chi phí công nghệ (b), tỷ lệ điều trị từ xa ®, và P2.
  •   + a thấp (hiệu quả cao) → q* cao; b cao → q* giảm; r tăng → q* tăng (mạn tính nhạy hơn cấp tính).
  •   + P2 cao → wellness ratio tăng, tần suất FT thay đổi (mạn tính: tăng; cấp tính: giảm T).
  •   + Lợi ích thiết bị đeo lớn hơn khi wellness ratio cơ bản thấp.
  • - Hàm ý:
  •   + Kết hợp thiết bị đeo và thanh toán theo hiệu suất tạo hiệu quả cộng hưởng, đặc biệt cho nhóm bệnh nhân cần hỗ trợ nhiều.
  •   + Chính sách nên cân nhắc hỗ trợ chi phí công nghệ và khuyến khích áp dụng thiết bị đeo trong ACO/mô hình giá trị.