Tác động của robot hải cẩu PARO lên vận động và giấc ngủ của người cao tuổi mắc sa sút trí tuệ: thử nghiệm ngẫu nhiên cụm có kiểm soát sử dụng thiết bị đeo

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Thiết kế nghiên cứu:

  + Thử nghiệm ngẫu nhiên cụm có kiểm soát (cluster-RCT)

  + 28 cơ sở chăm sóc dài hạn tại Queensland, Úc

  + 3 nhóm: PARO (robot hoạt động), plush toy (robot không hoạt động), chăm sóc thông thường

  + Thời gian can thiệp: 10 tuần, mỗi tuần 3 buổi, mỗi buổi 15 phút

 

  • Đo lường:
  •   + Thiết bị đeo SenseWear Professional 8.0
  •   + Đo số bước đi, thời gian vận động (MET > 1.5), thời gian nằm, thức và ngủ
  •   + Phân chia thời gian thành ban ngày (8:00–19:59) và ban đêm (20:00–7:59)
  •   + Đo tại các tuần: 0 (baseline), 5, 10 (sau can thiệp), 15 (theo dõi)
  • Kết quả chính:
  •   + Sau 10 tuần, nhóm PARO giảm số bước đi ban ngày so với nhóm chăm sóc thông thường (p = 0.023)
  •   + Giảm số bước đi ban đêm so với nhóm plush toy (p = 0.028)
  •   + Giảm thời gian vận động ban ngày so với plush toy (p = 0.026)
  •   + Không có khác biệt rõ rệt về thời gian ngủ, nằm hay thức giữa các nhóm
  •   + Hiệu quả ngắn hạn (tuần 5) và dài hạn (tuần 15) không rõ ràng
  • Hạn chế:
  •   + Tỷ lệ đeo thiết bị đủ thời gian thấp (42% ban ngày, 67% ban đêm)
  •   + Thiết bị SenseWear có thể không chính xác tuyệt đối
  •   + Không ghi lại hoạt động cụ thể của người tham gia trong thời gian đo
  •   + Mẫu nghiên cứu có mức độ kích động thấp, khó đánh giá hiệu quả rõ rệt
  • Ý nghĩa:
  •   + PARO có thể giúp giảm hành vi vận động quá mức (liên quan đến kích động)
  •   + Không cải thiện giấc ngủ rõ rệt
  •   + Thiết bị đeo có tiềm năng nhưng cần cải tiến về kích thước, độ thoải mái và độ chính xác