Tác động của chính sách nhà nước và chiến lược doanh nghiệp đến phúc lợi người tiêu dùng trong thị trường thuốc

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Bối cảnh:

  - Ấn Độ là “thủ phủ tiểu đường” với hơn 60 triệu bệnh nhân năm 2011

  - Thị trường thuốc OAD (oral anti-diabetics) rất sôi động, gồm cả công ty nội địa và đa quốc gia

  - Sau TRIPS, các thuốc mới như DPP-4 inhibitors (sitagliptin, vildagliptin, saxagliptin) được bảo hộ sáng chế tại Ấn Độ

 

Chiến lược doanh nghiệp:

  - Định giá phân biệt: giá tại Ấn Độ thấp hơn nhiều so với Mỹ, Nhật, Anh

  - Cấp phép tự nguyện: MSD cấp phép sitagliptin cho Sun Pharma, Novartis cấp phép vildagliptin cho USV

  - Mục tiêu: tăng khả năng tiếp cận, tránh nguy cơ bị cấp phép bắt buộc

 

Mô hình nghiên cứu:

  - Dữ liệu từ IMS India 2004–2011, gồm 17 hoạt chất OAD, 89 công ty

  - Mô hình nested logit 3 tầng: lớp thuốc → hoạt chất → thương hiệu

  - Ước lượng cung cầu, chi phí biên, độ co giãn giá, phúc lợi người tiêu dùng

 

Các kịch bản mô phỏng:

  - Scenario 1: không có DPP-4 inhibitors → giảm phúc lợi ~202 triệu INR/năm

  - Scenario 2: định giá theo giá UK → giảm phúc lợi tương đương Scenario 1

  - Scenario 3: không cấp phép tự nguyện → giảm phúc lợi ~33 triệu INR/năm

  - Scenario 4: cấp phép bắt buộc cho cả 3 thuốc → tăng phúc lợi ~47 triệu INR/năm

  - Scenario 5: chỉ cấp phép bắt buộc sitagliptin, hai thuốc còn lại không ra mắt → giảm phúc lợi ~142 triệu INR/năm

  - Scenario 6: cấp phép bắt buộc sitagliptin và vildagliptin, saxagliptin không ra mắt → giảm phúc lợi ~8 triệu INR/năm

  - Scenario 7: bỏ kiểm soát giá glipizide → giảm phúc lợi ~211 triệu INR/năm

 

Kết luận:

  - Định giá phân biệt và cấp phép tự nguyện giúp tăng phúc lợi người tiêu dùng

  - Cấp phép bắt buộc có thể phản tác dụng nếu làm chậm ra mắt thuốc mới

  - Chính sách cần cân bằng giữa tiếp cận thuốc và khuyến khích đổi mới sáng tạo