Sáp nhập viễn thông từ bốn xuống ba nhà mạng: Vấn đề trọng yếu trong kiểm soát tập trung kinh tế của EU

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Phân tích hai nhóm thương vụ: nhóm được chấp thuận có điều kiện dưới thời Ủy viên Almunia (Áo, Ireland, Đức) và nhóm bị cấm hoặc rút hồ sơ dưới thời Ủy viên Vestager (Anh, Đan Mạch, Ý)  

Các lý thuyết tác hại gồm: hiệu ứng đơn phương, hiệu ứng phối hợp, hiệu ứng dọc và mất đi maverick  

Sử dụng các công cụ định lượng như GUPPI, mô hình Bertrand-Nash, mô phỏng giá, phân tích tỷ lệ chuyển đổi  

MVNO được xem là lực lượng cạnh tranh tiềm năng nhưng bị hạn chế bởi rào cản truy cập mạng, chi phí, và điều khoản hợp đồng  

NSA có thể thúc đẩy cạnh tranh hạ tầng nhưng cũng tiềm ẩn nguy cơ phối hợp ngầm và chia sẻ thông tin nhạy cảm  

Biện pháp khắc phục gồm: cam kết chia sẻ dung lượng, bán lại phổ tần, tạo điều kiện cho MVNO nâng cấp thành MNO, hoặc chuyển giao tài sản cho bên thứ ba  

Thương vụ H3G/WIND tại Ý được chấp thuận nhờ biện pháp “fix-it-first” với Iliad là bên mua rõ ràng, đáp ứng tiêu chí độc lập, năng lực tài chính và chuyên môn  

Thương vụ H3G/Telefónica UK bị cấm dù có đề xuất biện pháp khắc phục phức tạp, do không đủ hiệu quả và rõ ràng  

Bài viết kết luận rằng số lượng nhà mạng không phải là yếu tố quyết định, mà chính là cường độ cạnh tranh và thiết kế biện pháp khắc phục phù hợp với đặc thù ngành viễn thông