Quyền sở hữu trí tuệ và trợ cấp R&D: liệu có phải là chính sách bổ trợ?

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Khung mô hình:

  • Mô hình gồm các ngành hàng hóa cuối, đổi mới, bắt chước, thị trường lao động, thị trường tài sản và người tiêu dùng sống vô hạn.
  • - IPR được đo bằng tỷ lệ bắt chước (μ), trợ cấp R&D là tỷ lệ chi phí được nhà nước tài trợ (s).
  • - Tiêu dùng tối ưu được xác định thông qua hàm tiện ích liên thời, với các dạng tiện ích lõm và tuyến tính.

Kết quả dưới tiện ích lõm:

  • Nếu nền kinh tế không bắt đầu từ trạng thái ổn định, hoặc bắt đầu với mức tiêu dùng thấp và EIS cao → IPR và trợ cấp R&D là chính sách bổ trợ.
  • - Nếu bắt đầu với mức tiêu dùng cao và EIS thấp → cũng là chính sách bổ trợ.
  • - Nếu EIS không vượt ngưỡng → hai chính sách có thể là thay thế hoặc độc lập.
  • - Mối quan hệ giữa EIS và phúc lợi tiêu dùng là yếu tố quyết định.

Kết quả dưới tiện ích tuyến tính:

  • Nếu tiện ích trọn đời là hữu hạn → IPR và trợ cấp R&D luôn là chính sách bổ trợ, bất kể trạng thái khởi đầu.

Hàm ý chính sách:

  • Không nên mặc định triển khai đồng thời cả hai chính sách.
  • - Cần xem xét đặc điểm tiêu dùng, độ co giãn thay thế và trạng thái kinh tế để xác định tính bổ trợ hay thay thế.
  • - Có thể chỉ cần một chính sách nếu điều kiện không phù hợp để hai chính sách bổ trợ nhau.

Kết luận:

Bài viết cung cấp khung lý thuyết để đánh giá tính tương hỗ giữa bảo hộ sở hữu trí tuệ và trợ cấp R&D. Tác giả cho rằng cần nghiên cứu thêm về phân biệt giữa bằng sáng chế và bí mật thương mại, cũng như kiểm nghiệm thực nghiệm ở các quốc gia có EIS khác nhau để đưa ra khuyến nghị chính sách phù hợp.