Nghiên cứu khả năng rò rỉ của nano-ZnO trong chất thải rắn sinh hoạt

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Thí nghiệm được thực hiện trong các bình phản ứng chứa 250g MSW và 300ml nước DI, với nồng độ nano-ZnO là 0, 25 và 100 mg/L. Kết quả cho thấy từ 80–93% khối lượng nano-ZnO được giữ lại trong ma trận chất thải rắn, bất kể điều kiện pH hay độ ion. Phân tích kích thước hạt cho thấy các hạt nano-ZnO bị kết tụ thành các hạt lớn hơn (>400 nm), làm giảm khả năng rò rỉ. Mô hình động học được xây dựng để mô phỏng quá trình gắn kết và tách rời của nano-ZnO khỏi bề mặt chất thải, với hệ số tốc độ dao động từ 0.01 đến 0.41 1/giờ. Mô hình cho thấy nano-ZnO đạt trạng thái cân bằng trong vòng vài giờ, trong khi thời gian lưu của nước trong bãi chôn lấp dài hơn nhiều, cho thấy khả năng giữ lại cao. Tuy nhiên, cần có nghiên cứu dài hạn để đánh giá ảnh hưởng đến vi sinh vật và quá trình ổn định hóa chất thải.