Kiểm soát dịch hại bằng tuyến trùng sinh học: đánh giá rủi ro trong hệ sinh thái rừng

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Tuyến trùng sinh học (EPN) như Steinernema và Heterorhabditis được sử dụng phổ biến để kiểm soát côn trùng gây hại.

  • Nghiên cứu áp dụng mô hình đánh giá rủi ro gồm: khả năng thiết lập, lan truyền, phổ ký chủ, tác động trực tiếp và gián tiếp lên sinh vật không mục tiêu.
  • - Các loài EPN ngoại lai như S. carpocapsae và H. downesi có nguy cơ môi trường thấp hơn so với loài bản địa như S. feltiae do khả năng tồn tại ngắn hơn.
  • - EPN có thể tồn tại trong đất rừng đến 3–4 năm sau khi phun, nhưng chủ yếu phụ thuộc vào quần thể ký chủ (bọ Hylobius abietis).
  • - Tác động lên sinh vật không mục tiêu như bọ gỗ Rhagium bifasciatum và ong ký sinh Bracon hylobii là không đáng kể nếu áp dụng đúng kỹ thuật.
  • - So với thuốc trừ sâu hóa học như pyrethroid, EPN được đánh giá là giải pháp kiểm soát dịch hại an toàn hơn và phù hợp với quản lý rừng bền vững.