Đổi mới nông nghiệp và thích ứng với biến đổi khí hậu: bằng chứng thực nghiệm từ các hệ sinh thái nông nghiệp đa dạng ở Nam Á

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Các hình thức đổi mới gồm thay đổi giống cây trồng, kỹ thuật gieo trồng, quản lý đất và nước, cơ giới hóa, đa dạng hóa sinh kế, và tổ chức cộng đồng.

  • Mức độ đổi mới cao hơn ở vùng dễ bị tổn thương khí hậu như vùng ven biển Bangladesh và Terai Nepal, thấp hơn ở Punjab do hệ thống canh tác ổn định và được hỗ trợ chính sách mạnh.
  • - Các yếu tố thúc đẩy đổi mới gồm: diện tích đất, số nguồn sinh kế, tham gia tập huấn khí hậu, tiếp cận tài chính, và thành viên nhóm cộng đồng.
  • - Mô hình hồi quy cho thấy tập huấn khí hậu là biến số ảnh hưởng mạnh nhất đến mức độ đổi mới.
  • - Động lực thúc đẩy đổi mới gồm: học hỏi từ thiên tai (bão, lũ, hạn), cơ hội thị trường, học tập xã hội và hành động cộng đồng.
  • - Các ví dụ điển hình: nông nghiệp nổi ở Bangladesh, SRI ở Bihar, quản lý rừng cộng đồng ở Nepal, trạm thời tiết cộng đồng ở Rajasthan.
  • - Các tổ chức hỗ trợ gồm: hợp tác xã, NGO, chính quyền địa phương, hệ thống khuyến nông và nghiên cứu.
  • - Chính sách quốc gia như NAPA, LAPA, BCCSAP đã được triển khai nhưng chưa tích hợp đầy đủ đổi mới địa phương vào chiến lược quốc gia.
  • - Khuyến nghị: cần tăng cường phối hợp giữa các cấp thể chế, hỗ trợ tài chính và kỹ thuật cho nông hộ nhỏ, và thúc đẩy học hỏi cộng đồng để nhân rộng các đổi mới thích ứng.