Đánh giá mức độ nhạy cảm với sa mạc hóa ở quy mô địa phương: nghiên cứu trường hợp rừng ven biển Castelporziano (Ý)

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Castelporziano là khu bảo tồn sinh học giàu đa dạng sinh học nhưng đang chịu áp lực từ suy giảm lượng mưa, tăng nhiệt độ, xâm nhập mặn và đô thị hóa.

  • Phương pháp MEDALUS sử dụng 4 chỉ số chất lượng: đất (SQI), khí hậu (CQI), thảm thực vật (VQI), và quản lý (MQI), tính toán bằng trung bình hình học để tạo ra chỉ số ESAI.
  • - Dữ liệu GIS được sử dụng để lập bản đồ các lớp thông tin: địa hình, thảm thực vật, độ dốc, độ dày đất, nguy cơ xâm nhập mặn, v.v.
  • - Kết quả cho thấy: 25% diện tích không bị ảnh hưởng, 3% thuộc vùng nguy cơ cao (critical), và 72% thuộc vùng dễ bị tổn thương (fragile).
  • - Phương pháp “mã hóa tuần tự” (sequential codes) được sử dụng để bổ sung cách phân loại ESAI, cho kết quả không khác biệt lớn về không gian so với MEDALUS.
  • - Các vùng ven biển và phía bắc có nguy cơ cao nhất, trong khi vùng trung tâm có chất lượng môi trường tốt hơn.
  • - Nghiên cứu chỉ ra rằng ngay cả khu vực được bảo vệ cũng không miễn nhiễm với suy thoái đất nếu bị ảnh hưởng bởi các yếu tố bên ngoài.
  • - Kiến nghị cần tiếp tục nghiên cứu đa ngành, tích hợp dữ liệu định lượng và định tính, để hỗ trợ chính sách bảo tồn và quy hoạch môi trường.