Các biện pháp tạm thời trong tranh chấp sở hữu trí tuệ: Giữa Chỉ thị Thi hành của EU và luật quốc gia

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Các loại phòng vệ chính:

  - Ngưỡng bằng chứng: yêu cầu chứng minh quyền sở hữu IP và hành vi vi phạm hoặc nguy cơ vi phạm

  - Quyền được nghe: nếu biện pháp tạm thời được áp dụng mà không thông báo, bị đơn có quyền yêu cầu xem xét lại

  - Thời hạn khởi kiện: nếu nguyên đơn không khởi kiện đúng thời hạn, bị đơn có thể yêu cầu hủy bỏ biện pháp

  - Biện pháp tài chính:

    + Nguyên đơn phải đặt cọc hoặc bảo đảm để bồi thường nếu thua kiện

    + Bị đơn có thể đề nghị thay thế biện pháp tạm thời bằng khoản bảo đảm hoặc tiền phạt định kỳ

    + Bị đơn có quyền yêu cầu bồi thường nếu biện pháp tạm thời gây thiệt hại và nguyên đơn thua kiện

 

Các cách tiếp cận lập pháp tại các nước EU:

  - Anh & Ireland: dựa vào án lệ (ví dụ: American Cyanamid v Ethicon), không chuyển hóa trực tiếp Điều 9

  - Latvia: xây dựng chương riêng trong luật tố tụng dân sự

  - Estonia, Lithuania, Bulgaria, Slovakia, Czech: áp dụng theo cơ chế “bảo đảm yêu cầu” (security of claim)

  - Đức: chỉ áp dụng trong trường hợp khẩn cấp, có thể yêu cầu bảo đảm để thi hành phán quyết tạm thời

 

Sự khác biệt giữa các nước EU:

  - Một số nước yêu cầu đặt cọc bắt buộc (Czech, Đức, Thụy Điển, Phần Lan…)

  - Một số nước để tòa án quyết định có yêu cầu bảo đảm hay không (Hungary, Bulgaria…)

  - Thời hạn yêu cầu bồi thường thiệt hại sau khi biện pháp tạm thời bị hủy cũng khác nhau (2 tháng ở Estonia, 6 tháng ở Czech, 1 năm ở Phần Lan…)

 

Kết luận:

  - Mục tiêu hài hòa hóa của Chỉ thị Thi hành chưa đạt được trong thực tế

  - Sự khác biệt về truyền thống pháp lý, thủ tục dân sự và cách diễn giải khiến việc áp dụng biện pháp tạm thời không đồng nhất

  - Cần xem xét cải cách hình thức quy định để tăng tính hiệu quả và công bằng trong thực thi quyền sở hữu trí tuệ