Ảnh hưởng của đặc điểm khu phố đến tỷ lệ tiêm mũi 4 vắc-xin bạch hầu–uốn ván–ho gà (DTaP4)

( 0 đánh giá )
Miễn phí

Bối cảnh:

  + Số ca ho gà ở Mỹ tăng từ thập niên 1980; năm 2012 cao nhất từ 1955.

  + Michigan có tỷ lệ miễn trừ tiêm chủng không y tế cao; tỷ lệ tiêm DTaP4 thấp hơn các vắc-xin khác.

  + Yếu tố cộng đồng (giáo dục, thu nhập, chính trị, nhân khẩu) có thể ảnh hưởng đến hành vi tiêm chủng.

  • Phương pháp:
  •   + Dữ liệu: MCIR (trẻ 2–7 tuổi), địa chỉ geocode tới Census block/tract; đặc điểm kinh tế–xã hội từ ACS 2008–2012.
  •   + Chỉ số block: trình độ học vấn, thu nhập, nghề nghiệp, thất nghiệp, trẻ sống với cha mẹ.
  •   + Chỉ số tract: thêm tỷ lệ nhận SNAP, không có xe, dưới chuẩn nghèo, trẻ <6 tuổi có bảo hiểm công, chủng tộc.
  •   + Phân tích nhân tố khám phá (PROMAX) → điểm nhân tố “giàu có” và “bất lợi kinh tế–xã hội”.
  •   + Mô hình GEE (liên kết identity) ước tính chênh lệch tuyệt đối tỷ lệ tiêm, xét tương tác block–tract.
  • - Kết quả chính:
  •   + Tỷ lệ tiêm DTaP4 toàn bang: 88,8%; thấp nhất ở Đông Nam Michigan (Detroit).
  •   + Tract “giàu có”: tỷ lệ tiêm thấp hơn 1,08% so với tract “ít giàu”.
  •   + Tract “bất lợi KT–XH” cao: tỷ lệ tiêm thấp hơn 2,92% so với tract ít bất lợi.
  •   + Block “giàu có” trong tract ít bất lợi → tỷ lệ tiêm cao hơn; nhưng hiệu ứng mất đi nếu tract bất lợi cao hoặc tract giàu có.
  • - Thảo luận:
  •   + “Giàu có” và “bất lợi KT–XH” là hai cấu trúc xã hội độc lập, đều có thể làm giảm tỷ lệ tiêm nhưng qua cơ chế khác nhau.
  •   + Khu bất lợi: rào cản tiếp cận dịch vụ y tế (nghỉ làm, phương tiện, hạ tầng y tế).
  •   + Khu giàu: có thể chịu ảnh hưởng của phong trào chống vắc-xin, ít thấy bệnh nên chủ quan.
  •   + Cần can thiệp cộng đồng phù hợp từng loại khu vực.
  • - Kết luận:
  •   + Đặc điểm kinh tế–xã hội ở cấp khu phố ảnh hưởng đáng kể đến tỷ lệ tiêm DTaP4.
  •   + Can thiệp nhắm mục tiêu theo bối cảnh địa phương có thể cải thiện độ bao phủ tiêm chủng.